Bản thân tôi, một người xuất thân bình thường, đã trải qua quá trình nhận thức và hiểu biết sâu sắc về sứ mệnh của mình. Bước vào lĩnh vực tâm linh, tôi nhận ra tầm quan trọng của việc bảo tồn di sản văn hóa, các nét tinh túy của tín ngưỡng thờ Mẫu. Với lòng kính trọng và trách nhiệm, tôi đã cam kết bảo vệ những giá trị tốt đẹp của nền văn hóa dân tộc.
Trong thực hành tín ngưỡng, tôi coi mình như một người thầy, một tấm gương sáng, đòi hỏi yếu tố đạo đức và sự tư duy để người khác có thể tin tưởng và gửi gắm đức tin vào. Đồng thời, tôi vẫn giữ vai trò người cha, người chồng mẫu mực trong gia đình, với trách nhiệm vượt qua những khó khăn giữa đời thường và đời đạo.
Qua các năm thực hành, tôi đã trải qua nhiều khó khăn và thách thức. Tuy nhiên, nhờ sự kiên trì và sự hỗ trợ của những người đi trước, tôi đã vượt qua. Tôi hết sức vui mừng khi UNESCO đã ghi danh Thực hành tín ngưỡng Tam phủ của người Việt là di sản văn hóa đại diện của nhân loại. Tuy nhiên, tôi cũng lo ngại khi nhận thấy đã có nhiều biểu hiện biến tướng trong thực hành tín ngưỡng. Tôi tin rằng nhận thức đúng đắn của cộng đồng và sự giám sát của cơ quan chức năng sẽ ngăn chặn được hiện tượng này.
Để phát huy tính thiêng liêng của thực hành tín ngưỡng thờ Mẫu trong xã hội ngày nay, tôi đề xuất việc xây dựng các trung tâm, câu lạc bộ và chiến dịch truyền thông chính thống. Ngoài ra, việc không đưa thực hành lên sân khấu cũng là một biện pháp quan trọng để giữ vững tính linh thiêng.
Trong khi điệu hát và múa đã có từ lâu và không thể sáng tạo mới, việc bảo tồn và giữ gìn tính chất cổ kính của chúng là điều cần thiết. Lịch sử và văn hóa là cốt lõi không thể thay đổi, và chúng ta phải tôn trọng và bảo tồn.
Tôi tin rằng việc thực hành tín ngưỡng thờ Mẫu không chỉ là một phần của quá khứ mà còn là một phần quan trọng của văn hóa Việt Nam hiện đại. Với sự nỗ lực và sự hiểu biết đúng đắn, chúng ta có thể bảo tồn và phát triển một cách bền vững những giá trị này trong lòng người dân.