Anh đến quê em khi nắng chớm chạm Đông
Em gái thành Vinh má hồng, môi thắm
Nụ cười hiền, ấm ngày nắng nhạt
Nhẹ nhàng thôi hừng sáng cả góc trời
Em gái thành Vinh mắt nỏ buông lơi
Mà xanh biếc câu nghĩa tình sâu nặng
Em đã quen với dãi dầu mưa nắng
Bạn với gió Lào, với cái lạnh cắt da
Gặp lại em nét duyên dáng, hiền hoà
Em gái thành Vinh đẹp mặn mà có tiếng
Đôi mắt nâu dịu dàng câu ví dặm
Ai đó đã về là nỏ muốn đi xa
Xứ Nghệ ơi!
Yêu lắm những thật thà
Em nỏ biết điêu ngoa như người ta vẫn gọi
Em gái thành Vinh, anh yêu giọng nói
Ngọt êm
trọ trẹ...
đến lạ kỳ
Em gái thành Vinh nỏ muốn chia ly
Cứ chát mặn đầu môi
Mà mềm lòng như mật
Điệu ví dặm thương em nồng lên mắt
Ai chớ nhìn lâu mà nỏ biết lối về.
Nguyễn Thu Thảo
Link nội dung: https://phuongnam.vanhoavaphattrien.vn/doi-mat-vi-dam-a11666.html